Kiều Giang

Dấu chân vô tình



Em không là chung rượu
mà sao làm anh say?
Em không là heo may
sao làm anh buốt giá?

Em không là nhung nhớ
mà sao anh đơn côi?
Mắt nào làm sóng vỗ,
tóc nào làm mây trôi?

Ai thở dài thành gió,
nhớ nhung nào mưa rơi?
Buồn nào - hồn hoa cỏ,
dấu chân nào riêng tôi?

Em không là trời cao,
sao anh không với tới?
Em không là mây khói
sao lẩn khuất trong anh?

Em phải là biển xanh?
sóng dạt dào xô vội
Anh sầu, nghiêng vách núi
Chờ chút tình mong manh

Anh cố tìm lãng quên
Trong biển đời hiu hắt
Câu thơ, sao dằng dặc
Gửi trong nghìn sao đêm...

Được bạn: diên vỹ đưa lên
vào ngày: 22 tháng 11 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Dấu chân vô tình"